Người dịch: Tồ Đảm Đang
Bốn mắt nhìn nhau, người tránh đi trước là Phó Gia.
Ngón tay của cậu đông cứng đờ, nhắm chặt lấy tay nắm cửa, cậu đứng ngay cửa không nhúc nhích.
Cậu không động đậy, Lục Tề An cũng đứng im luôn, hai người cứ đứng giằng co như vậy ở trước cửa.
Mấy ngày không gặp, năng lực ứng phó với Lục Tề An của Phó Gia cũng xuống cấp theo.
"Đứng đó làm gì?" Cô Lưu nhìn mà sốt sắng, đi đến nói.
"Tề An, vào nhà ngồi, công việc em bận lắm nhỉ, phiền em phải dành thời gian đến đây."
"Phiền dì rồi ạ, dì Lưu." Lục Tề An đi vào nhà, đưa quà cho cô Lưu.
"Bận thế nào đi nữa thì luôn luôn có thời gian đến thăm dì mà."
"Đến được là được rồi, còn quà cáp gì nữa?" Cô Lưu cằn nhằn, mà gương mặt vẫn tràn đầy niềm vui, bà nhận lấy quà rồi mời Lục Tề An vào phòng khách ngồi, đồng thời túm thầy Thang trong thư phòng ra ngoài.
So với sự nhiệt tình của hai vợ chồng cô Lưu, Phó Gia cúi đầu không nói gì trông kỳ lạ vô cùng.
Cô Lưu biết chắc chắn giữa cậu và Lục Tề An có gì đó, nên nói: "Tề An, cô còn đống việc trong bếp phải làm nên không rót nước cho em nhé, Phó Gia biết đồ để đâu nên để nó tiếp đãi em đi, hai đứa còn trẻ cũng dễ nói chuyện hơn."
Thầy Thang nhìn vợ mình kỳ quái, muốn nói gì đó mà bị vợ véo cánh tay ngăn lại rồi.
Phó Gia bị bà điểm danh, không trả lời ngay được nhưng lại không có lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-bam-sinh/1238771/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.