Người dịch: Tồ Đảm Đang
Ba ngày sau, Lục Tề An và Phó Gia dọn ra khỏi căn hộ ấy.
Nơi ở mới là một căn nhà thuê, ở trong tiểu khu người nhà và giáo viên của trung học số 6.
Độ tuổi nhà cửa hơi cao, nhưng nội thất vẫn tính là tạm ổn, hơn nữa môi trường của tiểu khu ấm áp hài hòa, ra cửa quẹo một cái là đã đến trong khuôn viên của lục trung rồi, cực kỳ thư thái.
Phó Gia thề thốt phải chăm sóc cho đời sống thường ngày của Lục Tề An, nhưng Lục Tề An không hề cho cậu cơ hội này, hắn mời về một dì giúp việc mới.
Dì ấy họ Tôn, không chuyên nghiệp như dì Mậu, cũng không biết tránh giờ đi, làm việc cũng không chu đáo toàn diện mấy nhưng người cởi mở phóng khoáng, chưa bao giờ làm phiền đến cuộc sống của Phó Gia và Lục Tề An, vì vậy cũng tính là dễ chung đụng.
Ngày đầu tiên chuyển nhà, Phó Gia liền đưa sổ tiết kiệm của mình cho Lục Tề An, giả vờ bình tĩnh hỏi hắn có đủ trả tiền thuê nhà và tiền thuê dì Tôn hay không.
Đáp án đương nhiên là không đủ rồi, nhưng Lục Tề An vẫn không nói sự thật cho cậu biết, để cậu có thể yên tâm.
Hắn biết Phó Gia đang lo lắng về việc kinh tế, Lục Trí Viễn đã cắt đi nguồn kinh tế của hắn, một học sinh cấp ba như hắn theo lẽ là không thể kiên trì tiếp được nữa, nhưng hắn vẫn nắm trong tay một lượng tài sản mà Lục Trí Viễn không biết.
Là Tề Băng để lại cho hắn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-bam-sinh/1238804/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.