Người dịch: Tồ Đảm Đang
Đại Đầu ngồi hướng mặt về phía cửa nhìn thấy Lục Tề An trước, cậu ấy a một tiếng, cất tiếng chào hỏi: "Chào anh Lục."
Vai Phó Gia run lên, tức tốc che USB và quyển note của Đại Đầu lại, quay đầu sang.
Khoảnh khắc khi cậu và Lục Tề An chạm vào mắt nhau, Lục Tề An nhìn đi chỗ khác, quay lưng đi không nói lời nào.
Phó Gia chỉ kịp nhìn gương mặt cứng nhắc của hắn.
Đại Đầu ngơ ngác: "Ê, sao..."
Phó Gia cũng ngơ ngác, cậu nhét vội USB và quyển note lại vào túi, đứng dậy đuổi theo, bởi vì động tác quá gấp mà còn bất cẩn đụng vào bàn sau.
Cậu vội đuổi theo ra ngoài thì phát hiện Lục Tề An không hề đi xa, mà là đứng đợi cậu ở hành lang.
Phó Gia dừng bước chân lại trước mặt hắn, muốn kéo lấy hắn nhưng lại không dám, muốn gọi tên hắn cũng không dám.
Cậu rất khẳng định là Lục Tề An đã giận rồi, nhưng tạm thời cậu không nghĩ ra được lý do.
"Đi thôi." Lục Tề An lạnh lùng nói.
Phó Gia không đi, hỏi nhỏ: "Có phải cậu giận rồi không?"
"Không có." Lục Tề An nói, đi về phía cầu thang.
Phó Gia vội đi sát theo, đi từng bước sau lưng hắn, hỏi: "Có phải vì hôm nay tôi trễ quá không, làm cậu đợi lâu rồi, xin lỗi, không có lần sau nữa đâu."
Vẻ mặt Lục Tề An vẫn như cũ: "Tôi không có giận."
Nghe hắn nói vậy Phó Gia trái lại càng khẳng định hắn đã giận rồi, về vấn đề "Lục Tề An có giận hay không" Phó Gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-bam-sinh/1238824/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.