Người dịch: Tồ Đảm Đang
Phó Gia nhìn bảng điểm trước mắt mình ngẩn ngơ luôn.
Qua một lúc cậu mới vỗ vai Đại Đầu bên cạnh mình, nói: "Đại Đầu, cậu xem thử trên này viết chữ gì vậy..."
Đại Đầu nghiêng đầu qua nhìn thấy ánh mắt của cậu gắn chặt vào bảng điểm mà ngây ngốc, vừa buồn cười vừa thấy lạ, nói: "Trên này viết nhiều chữ vậy cậu nói chữ nào cơ?"
Phó Gia chỉ vào chữ "9" trong "Hạng 9", nói: "Này nè."
Đại Đầu liếc mắt.
Trong lần kiểm tra tuần thứ tư ở trung học số 6, Phó Gia đạt được hạng chín của lớp.
Khoảnh khắc cậu nhận lấy bảng điểm ấy cậu suýt nữa thì nhảy lên khỏi chỗ ngồi của mình.
Cậu lợi hại như vậy sao, cậu thật sự lợi hại như vậy sao?
Cái này là nằm trong top 10 rồi đó nha!
Khai giảng được một tháng rồi, ngày mai là ngày 1 tháng 10, là kỳ nghỉ mà các học sinh đã mong đợi từ rất lâu.
Sau tiết học các bạn xung quanh đều đang thảo luận quốc khánh muốn đi đâu chơi, làm thế nào dồn học bù đến trước kỳ nghỉ ba ngày.
Phó Gia không hề quan tâm mấy thứ này, nhìn mãi bảng điểm của mình đắc ý không thôi.
Thật là muốn cho Lục Tề An xem, cậu nghĩ.
Nhưng mà...!Bây giờ chưa phải lúc.
Từ sau khi bị từ chối rõ ràng như vậy, Phó Gia liền sống một cuộc sống chỉ có ba địa điểm: ký túc xá, lớp học, nhà ăn.
Giống như đã từ bỏ theo đuổi Lục Tề An hoàn toàn vậy.
Nhưng sự thật là chẳng những cậu không từ bỏ, mà còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-bam-sinh/1238842/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.