Mọi người nâng ly uống thỏa thích, giống như thời gian quay lại thời điểm vừa thành lập công ty, một nhóm thanh niên trẻ tràn trề khát vọng về tương lai giữ vững lập trường cùng nhau tiến về phía trước, nhưng mà những chàng trai hai mươi tuổi năm đó bây giờ đã trở thành những tinh anh trong ngành trưởng thành chín chắn và có trách nhiệm, mà Lý Ninh Ngọc cũng đã ba mươi ba tuổi.
Hôm đó bọn họ đều uống say, chỉ có Triệu Ức đang ở cử không thể uống rượu nên còn tỉnh táo, Triệu Ức gọi xe cho mỗi người một chiếc xe đưa họ về nhà, cuối cùng trong phòng ở nhà hàng chỉ còn lại Triệu Ức và Lý Ninh Ngọc.
Triệu Ức gọi điện cho Cố Hiểu Mộng, Cố Hiểu Mộng tự lái xe đến rước Lý Ninh Ngọc. Cố Hiểu Mộng vào phòng, Lý Ninh Ngọc chau mày nằm trên salon, Cố Hiểu Mộng nhìn thoáng qua bàn tiệc, đồ ăn cũng không nhiều lắm, rượu bia thì đầy một bàn.
- Cái này hết bao nhiêu tiền?
Cố Hiểu Mộng chau mày đi qua muốn đỡ Lý Ninh Ngọc, nhưng vừa chạm vào người Lý Ninh Ngọc đã bị Lý Ninh Ngọc đẩy ra.
- Đừng chạm vào tôi! Triệu Ức, gọi cho Hiểu Mộng........
Lý Ninh Ngọc đã say đến mơ hồ, nhưng mà trong tiềm thức vẫn kháng cự tiếp xúc với bất kỳ người nào ngoại trừ Cố Hiểu Mộng.
Cố Hiểu Mộng dở khóc dở cười nhìn Lý Ninh Ngọc, sau đó tiến lên phía trước, không kéo Lý Ninh Ngọc lên nữa, mà là ngồi xổm xuống trước ghế salon ghé sát tai Lý Ninh Ngọc.
- Vợ, theo em về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-cam-co-tung/546316/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.