Công ty mới của Lý Ninh Ngọc không có nhiều người lắm, toàn bộ nhân viên từ trên xuống dưới không đến năm trăm người, trong đó có bốn trăm người làm đại diện bán hàng phân bố khắp cả nước, trực ban ở công ty không đến ba mươi người. Văn phòng của Lý Ninh Ngọc là phòng lớn nhất trong công ty, nhưng mà ngay cả phòng nghỉ của Thượng Ngọc của không bằng.
So với đau lòng thì Cố Hiểu Mộng càng cảm thấy tự hào vì Lý Ninh Ngọc biết co biết duỗi ứng phó được với mọi chuyện hơn.
- Chào chị dâu.
Không biết ai mở miệng trước bắt đầu trêu chọc Cố Hiểu Mộng gọi cô là chị dâu, kết quả toàn bộ mọi người trong công ty đều gọi chị dâu theo. Gọi như vậy ít nhiều Cố Hiểu Mộng cũng có chút ngượng ngùng..... (Phái phái, chảy nước miếng, chảy nước miếng)
Cố Hiểu Mộng ngồi trên ghế salon nhìn Lý Ninh Ngọc bận rộn không ngừng như con quay, lặng lẽ rời khỏi văn phòng đi siêu thị, mua một ít nguyên liệu nấu ăn sau đó trở lại công ty, công ty có một phòng trà nước, tuy bên trong không lớn, nhưng có lò vi sóng và máy hút mùi. Cố Hiểu Mộng làm vài món ăn Lý Ninh Ngọc thích, sau khi làm xong chỉ mang ra đủ cho mình và Lý Ninh Ngọc ăn, phần còn lại để lại phòng trà nước cho các nhân viên khác ăn.
- Triệu Ức, lát nữa bảo mọi người đến phòng trà ăn cơm, cơm có thể không đủ nhưng đồ ăn chắn là đủ.
Bởi vì không gian công ty có hạn, Triệu Ức thậm chí cả văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-cam-co-tung/546341/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.