Nhìn theo Hạ Dương đang cất bước, mỗi lúc một xa mình, càng ngày càng xa, từng bước chân như bước ra khỏi cuộc đời của một người đàn ông 30t, trái tim Như Phong rỉ máu.
Lần đầu tiên trong đời lại muốn khóc như thế, vì nàng.
Lần đầu tiên cảm thấy sự tồn tại của mình quả thực vô nghĩa, ngay cả những người thương yêu của mình cũng ko thể bảo vệ được.
Thực sự, đã rất muốn chạy ra giữ tay nàng, ko để người con gái ấy ra đi, nhưng anh có thể làm vậy hay ko?
Ko đủ tư cách…, chính bản thân mình lại nghĩ đến 4 từ ngắn ngủi ấy. Hận!
Ánh mắt ko rời khỏi Hạ Dương nên vô tình Như Phong đã nhìn thấy “cái gì đó” trên người nàng.
Dưới ánh đèn đường, nó trở nên nhức mắt bởi vì anh nhận ra, nó là máu.
Sự sợ hãi, lo lắng trấn át tất cả, Như Phong lao thân lên phía trước, mạnh mẽ kéo cánh tay Hạ Dương:
- Em bị thương hả? Đi, anh đưa em đến bệnh viện.
- ? Có chút ngỡ ngàng khi thấy Như Phong vẫn cố níu giữ mình, Hạ Dương kìm nén bản thân mình ko để nước mắt rơi ra, tự nhủ bản thân cố gắng hơn một chút nữa thôi, nàng ko quay đầu lại, nhẹ nhàng gạt tay Như Phong, nói “em ko sao”.
- Đừng dối anh, Như Phong hình như giận dữ, tức tối, dứt khoát xoay vai Hạ Dương lại đối diện với anh, máu chảy nhiều như thế, thấm ra cả áo…
Tiếng Như Phong chưa dứt, đã thấy anh lặng người trước đôi mắt u buồn ảm đạm của nàng, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-em-la-cua-anh/2192140/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.