-Sao ko bật đèn lên hả anh? Như Tùng lần tìm công tắc điện trong bóng tối hỏi.
-Đưa Nguyệt về rồi hả? Một câu hỏi để trả lời.
-Dạ, em đưa cô ấy qua nhà dì rồi, giáng sinh sao anh ko đưa bạn gái đi chơi mà lại ở nhà xem phim thế này?, Nhìn vào cái màn hình ti vi, rùng mình một cái ( anh ý đang nhớ lại chuyện ngày trước cùng Hạ Dương xem phim kinh dị đấy mà),ko hiểu sao anh và Dương lại có thể ham mấy cái thể loại này được nhỉ?
-Bạn gái ấy hả? Như Phong phát hiện ra chi tiết “khả nghi” trong câu nói của em trai, nhìn cậu em một cách khó hiểu.
-Haiz, ngồi phịch xuống ghế, uống nhanh một ngụm nước, cầm hộp bỏng ngô lên ăn tóp tép, (Ha: Bắt gặp quả tang “chôm” đồ ăn của người ta nhé? NT: Nào có, ăn công khai em ạ, em ko thấy hả? Cười đắc chí. Ha: mình đang bị đau mắt nha),cũng ra vẻ vừa xem vừa ăn mà nói chuyện với anh trai, ko phải giấu em em biết hết rồi.
-Biết gì? Có chuyện gì anh giấu em sao? Như Phong ngây ngô ko hiểu.
-Anh và Hạ Dương…, kéo dài ko nói hết, biết nói thế nào được nhỉ?
-Làm sao?
-Ko phải 2 người đang quen nhau sao? Quay sang hỏi trực diện đối phương.
-Quen nhau? Giọng thoáng chút thảng thốt, đầu óc em có vấn đề hả? Ko phải là em bỏ rơi cô bé để yêu Moon đấy sao?
-Ủa, em làm gì đâu mà bỏ rơi? Em yêu Nguyệt từ lâu rồi mà anh.
-Ừa, cũng quên mất, Như Phong buồn bực, vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-em-la-cua-anh/2192256/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.