‘’Hắn rất lợi hại…cho nên , con phải cân nhắc đến hắn’’
Vương Nghị khẽ giật giật ni mắt rồi lặng lẽ nói tiếp:
‘’Kì thi lần này không quan trọng , nhưng con phải chứng minh thực lực của con hơn hẳn hắn nhiều…!!!’’
‘’Ta tin là con sẽ làm được!’’
‘’Vâng!’’
Hàn Phong đáp lại một cách hết sức tự tin, phong thái mang vẻ điềm tĩnh và kiêu ngạo- Con sẽ chứng minh cho ba và hắn thấy, so với Hàn Phong , Kid chỉ là một kẻ tép riu!!!
‘’Đừng để ta thất vọng’’
Trong giọng nói đã mang nhiều phần đắc chí…hắn khẽ cười lạnh rồi lui ra ngoài .
Khả Nhi lập tức tách thân mình đang dính chặt tấm cửa…chạy nhanh sang phòng bên cạnh.
Hắn vẫn hiển nhiên không chú ý đến gì…thản nhiên đi thẳng về phòng.
Chợt , hắn rẽ sang phía bên trái- đó là phòng nó mà.
Một tia lo lắng ẩn dật trên khuôn mặt trái đào mềm mại nhưng rất nhanh lại lấy về vẻ bình thản , lạnh sắc.
Hàn Phong thấy cửa không khóa, im lặng tiến vào, dường như đang lặng lẽ quan sát thử nó đang làm gì ( học hay chơi, để còn xử ?!)
Góc phòng nhỏ vẫn le lói ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn học . Đảo mắt quanh phòng tìm kiếm , vẫn không thấy Khả Nhi đâu, hắn sốt ruột lên tiếng gọi:
‘’Ngọc Khả Nhi!!!’’
Không một tiếng đáp lại, ánh mắt hắn đã mang một phần tức giận.
‘’Khả Nhi…….iii’’
Giọng nói khàn khàn quen thuộc , không cao không thấp nhưng có vẻ khác thường.
‘’An…h….làm gì ở đây vậy?’’
Bất thình lình , Ngọc Khả Nhi đã đứng sau lưng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-kha-nhi-em-la-cua-anh/301974/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.