Lý Ninh Ngọc nhìn từng bức, từng bức điện báo trên bàn, cho dù trái tim tỉnh táo cũng không thể nào bình tĩnh được.
Sắp đánh trận rồi...!Ngay tại nơi này...!Năm 1942 thực sự là một năm không quá thái bình.
Trước đó, không quân của nước Mỹ đã đột kích nhiều vùng ở Tokyo của Nhật Bản, đường hoàng rời khỏi Nhật Bản.
Chuyện này khiến cho chính phủ Nhật Bản giống như bị sét đánh bảy ngày, vô cùng phẫn nộ.
Khi biết được tin không quân nước Mỹ đáp xuống sân bay Chiết Giang, lúc này, trận chiến không thể nào né tránh được này lập tức bắt đầu.
Ai cũng biết đánh trận chính là đánh bằng tiền, nhưng bây giờ Hà Nam đang có nạn đói, thậm chí còn có dịch tả, nạn châu chấu.
Quốc gia của chúng ta không có tiền, trên thực tế, nền kinh tế của Nhật Bản cũng ngày càng suy sụp.
Cho nên, đối với trận chiến này, Nhật Bản vẫn luôn chọn thực hiện chính sách đốt trụi, cướp hết, giết sạch.
Một khi Chiết Giang bắt đầu đánh trận, vậy thì những thôn làng kia, những địa phương kia, gần như không có khả năng có người còn sống sót.
Có thể tưởng tượng khi bạn tiến vào một ngôi làng lại không có một bóng người, tay của Lý Ninh Ngọc đang run rẩy, trong đầu không ngừng phán đoán tuyến đường chiến lược lần này của chính phủ Nhật Bản.
Không quân đã đến, vậy thì chắc chắn các vùng Cù Châu, Lệ Thủy của Chiết Giang sẽ là chiến trường, bởi vì những nơi đó có sân bay, ngoài ra các nơi đó sẽ bị ảnh hưởng...!Trời ạ!!! Tin tức về chiến dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-mong-cp-kinh-qua-nam-thang/2286354/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.