Chỉ thấy trên giường nam tử sắc mặt tái nhợt đang nằm, đôi môi khô khốc, hết sức yếu ớt. . . . .
"Xem ra là bệnh không nhẹ a. . . . . ." Diệp Linh Cẩm nhìn Nhan Nhiễm Y nói.
Trên mặt Nhan Nhiễm Y nở nụ cười, nhìn Diệp Linh Cẩm nói: "Ngươi lại biết khám bệnh khi nào. . . . . ."
". . . . . ." Chỉ nói không được sao. Nhan Nhiễm Y nhìn nàng cười cười, sau đó nhìn nam tử trên giường, chậm rãi nói: "Hắn bị bệnh mới nửa tháng thôi. . . ."
Trương tẩu vui mừng gật đầu một cái.
"Bệnh thương hàn. . . . . ." Nhan Nhiễm Y nhìn xuống một chút, kết luận.
Diệp Linh Cẩm hiểu ngày xưa nếu mắc bệnh cảm mạo có thể sẽ phải chết …mà rất nhiều khi, có loại bệnh lây qua đường sinh dục, hoặc là bệnh thương hàn.
Nhan Nhiễm Y ngồi bên giường, cầm lấy cổ tay của nam tử trên giường, bắt mạch. Diệp Linh Cẩm nhìn sửng sốt.
"Ngươi cho rằng ta chỉ nhìn thôi sao. . . . . ." Nhan Nhiễm Y giống như có con mắt phía sau lưng, nói. Thật ra Diệp Linh Cẩm cho Nhan Nhiễm Y là loại sinh vật nghịch thiên, chỉ cần nhìn một chút là có thể cho ra kết quả.
"Nóng sốt bên ngoài thừa lúc cơ thể suy yếu, tấn công vào bên trong, làm cho trong ngực bị nghẹn uất, khó chịu, phát ban, vàng da, người bị bệnh nhẹ có thể bị nguy hiểm, nếu bệnh nặng sẽ dẫn đến tử vong”.
Diệp Linh Cẩm căn bản nghe không hiểu hắn nói gì, đại khái chỉ hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-the-luu-lac-giang-ho/1665214/chuong-125.html