"Đang trên đường tới. . . . . ." dáng vẻ Nhan Nhiễm Y tao nhã lễ độ, khiêm tốn đối đãi.
Diệp Linh Đoạn có chút lo lắng nói: "Từ Liễu Thành tới đây cũng rất lâu, tỷ tỷ liệu có . . . . ."
Bùi Lâu Tuấn nắm tay Diệp Linh Đoạn, đột nhiên mặt Diệp Linh Đoạn ửng đỏ.
"Đoạn nhi đừng lo lắng. . . . . . Bách Hiểu cô nương vừa lúc ở đây, đến Đan Thành dăm ba ngày có việc. . . . . ."
Địch Tinh đứng yên một lát, ngồi một lát, thỉnh thoảng lại đứng ở cửa nhìn trời."Ai. . . . . . Các ngươi nói Bách Hiểu đến có ích gì không. . . . . . Kinh Phong Lâu sẽ nghe theo Bách Hiểu sao?"
Quan Hoán Chi trừng mắt liếc hắn một cái, nghiêm túc nói: "Lúc chúng ta đang tìm người, là Bách Hiểu cô nương đưa tin nói Diệp cô nương ở Kinh Phong Lâu, tạm thời không có nguy hiểm. . . . . . Sau lại khuyên chúng ta không nên khinh cử vọng động (manh động),đợi nàng tới có thể cứu Diệp cô nương ra . . . . ." Nói xong, liếc nhìn Nhan Nhiễm Y đang ngồi ngay ngắn, khí định nhàn tàn ở một bên.
"Thật sự có thể tin tưởng nàng sao?" Địch Tinh nhìn về phía Nhan Nhiễm Y.
"Đợi nàng đến đây đi. . . . . . Cùng lắm thì ta huyết tẩy Kinh Phong Lâu là được. . . . . ." Lúc nói chuyện hắn cong môi, như đang nói một chuyện bình thường, chỉ có những người đứng ở đây có thể cảm nhận được khoé môi hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-the-luu-lac-giang-ho/1665259/chuong-103.html