Khi Sophie và Chad cùng với Ðại tướng Lee xuất hiện vào buổi sáng hôm ấy, cả bọn được chào đón bởi những dải băng vàng của cảnh sát bao bọc lấy khu vườn cùng với một chiếc xe cứu thương đang chờ ở góc đường.
“A, kiều nữ,” Chad nói khi tôi gặp cả bọn tại cổng vườn. “Có phải nàng đã làm gì Jack rồi phải không?”
“Không,” tôi trả lời với nụ cười nửa miệng. “Nhưng mà giờ đây khi tôi đã biết cách che giấu xác chết trong gần tám mươi năm trời, thì tôi có thể sẽ xem xét việc ấy đấy.”
Sophie chạm vào cánh tay tôi. “Vậy là cậu đã tìm ra bà ấy à?”
Mũi của nó đỏ lựng và sưng vù, và tôi cố không nhìn vào đó khi trả lời nó. “Phải. Ðó là một câu chuyện dài, nhưng cả Louisa và Joseph đều được chôn trong khu vườn. Mình sẽ kể cho cậu nghe chi tiết cụ thể sau nhé - mọi việc hiện giờ cứ rối beng lên đây này.”
Sophie chớp mắt với tôi qua cặp mắt kính kiểu John Lennon chẳng chút duyên dáng nào hết. “Mình nghĩ rằng cậu đã thành công tốt đẹp trong chuyến đi Vermont vừa rồi thì phải.”
“Rất nhiều thành công nữa là khác. Bọn mình cũng đã tìm thấy những viên kim cương nữa đấy.”
Sophie cột lại chiếc khăn quàng cổ bảy sắc cầu vồng của nó - vốn đồng bộ với dây đeo quần cùng màu đang mắc vào cái quần kiểu thợ sơn rộng thùng thình mà nó đang mặc. “Tuyệt quá phải không? Như thế có nghĩa là chúng ta sẽ có thể hoàn tất công việc trùng tu cho ngôi nhà này.”
Ba tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoi-nha-co-tren-pho-tradd/288194/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.