Jack và tôi ăn sáng và uống cà phê tại quán Gaulart & Maliclet trên phố Broad mà dân địa phương vẫn thường gọi là quán Ăn nhanh kiểu Pháp. Tôi đang ăn dở chiếc bánh sừng trâu nhân chocolate thứ ba thì Sophie bước vào quán trong trang phục kết hợp xấu xí của quần bó sọc ngang đi cùng khăn quấn xà rông kiểu Ấn Ðộ. Chiếc cặp đeo vai cũ kỹ và phồng to của nó treo lủng lẳng quanh bụng, khiến nó càng trông giống những người tị nạn vô gia cư. Tôi chưa bao giờ hết kinh ngạc khi nghĩ rằng một người thông minh đến nhường ấy lại có thể hoàn toàn chẳng hề có ý niệm gì về thời trang cả.
“Hai người trông thảm quá, cứ như là bị mất ngủ đêm qua ấy,” nó nói và trượt người lên ghế dài ngồi cạnh tôi. Rồi nó sững người lại, liếc nhìn hết tôi rồi sang đến Jack, và lại nhìn tôi lần nữa. “Ô ồ!” nó cười một cách ngạc nhiên.
Tôi khoác vai nó. “Bọn mình chẳng ngủ nghê gì vào đêm qua, nhưng không phải với lý do mà cậu nghĩ đâu. Ðó là vì cảnh sát lại đến nhà làm việc đến bốn giờ sáng. Nhà mình lại bị đột nhập lần nữa.”
Jack uống cạn cốc cà phê và đập mạnh nó lên bàn. “Cái thằng mặt dạn mày dày. Nó lẻn vào khi Mellie đang ở nhà và nó tưởng rằng Mellie đang ngủ.”
Mắt Sophie bỗng mở to đầy cảnh giác. “Ôi trời. Làm ơn nói với mình là hắn không làm vỡ tấm kính ở cửa chính hay những chiếc đèn bên hông nhà nhé.”
“Cám ơn cậu đã quan tâm lo lắng,” tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoi-nha-co-tren-pho-tradd/288207/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.