Thôi Đào tắm rửa xong, thoa một lớp kem hoa hồng thơm thoang thoảng lên người rồi mới đi tìm Hàn Kỳ.
Vì giờ quan hệ giữa cả hai đã tốt đẹp nên Trương Xương cũng bớt thông báo lại, để Thôi Đào tự đi vào phòng, hắn chỉ cần đứng ngoài trông chừng là được.
Theo những việc xảy ra hôm nay, công việc của hắn thật sự rất quan trọng, nhất định phải đề phòng cho thật tốt mới không bị người khác tình cờ trông thấy rồi lại đồn bậy đồn bạ ra ngoài nữa.
Hàn Kỳ đang chăm chú viết gì đó, chợt ngửi thấy hương hoa nhàn nhạt, ngẩng đầu lên đã thấy khuôn mặt Thôi Đào gần trong gang tấc, làn mi dày cong lên, đôi mắt như 2 hồ nước trong veo, sáng ngời, dường như còn mang theo chút ý cười.
Hàn Kỳ cong môi, đặt bút xuống, “Đến nhanh nhỉ.”
“Vẫn chưa nhanh bằng Lục lang, đã xử lý hết cả rồi, em chẳng hóng được tí chuyện nào cả.” Thôi Đào không tiếc lời tán thưởng Hàn Kỳ, “Học vấn uyên bác mà lại làm việc khôn khéo, người đàn ông em thương đúng là có một không hai!”
Nghe nửa câu đầu khen ngợi của Thôi Đào, Hàn Kỳ chỉ khẽ mỉm cười khiêm tốn nhưng trong lòng rất vui, thế mà nghe tới nửa câu sau đã lập tức không thể kiềm chế được nữa, chàng khẽ ho nhẹ rồi tránh ánh mắt của nàng.
“Vậy không biết người con gái Lục lang ưng thế nào nhỉ?” Thôi Đào biết chàng đang thẹn thùng nhưng vẫn cứ muốn trêu một chút.
Thấy Hàn Kỳ không đáp, Thôi Đào nghiêng đầu nhìn chàng chằm chằm.
“Cũng là có một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoi-tu-o-phu-khai-phong/2115625/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.