Lúc Thôi Đào bước tới trước mặt Hàn Kỳ, đôi mắt đang kinh hãi của má mì Tôn bỗng nheo lại, bà ta bật cười, tiếng cười càng lúc càng lớn.
Thôi Đào và Hàn Kỳ cùng nhìn về phía má mì Tôn.
“Không biết hai vị quý nhân đây đang diễn trò gì thế này? Chẳng qua nô gia chỉ là một chủ chứa thanh lâu nông cạn, từ trước đến giờ đều tuân thủ pháp luật, an phận thủ thường mà. Không biết đã làm sai chỗ nào mà phải chọc tới mức hai vị đến lầu Thiên Hương của nô gia để ca hát, đùa bỡn nô gia thế này?”
Giờ tuy má mì Tôn đang nằm dưới đất, cơ thể không nhúc nhích được nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ đắc ý, biểu cảm rất càn rỡ.
Bà ta không phản ứng như một tên hung thủ bị bắt tại trận, trái lại giống như đã làm được một chuyện phi thường, cuối cùng cũng có thể khoe khoang vậy.
Thôi Đào và Hàn Kỳ đều nhận ra có gì đó khác thường.
Thôi Đào kiểm tra bình rượu trước, quả nhiên phát hiện trong bình rượu có cơ quan. Bên trong bình bị chia thành 2 ngăn, có thể kiểm soát ngăn rượu rót ra bằng cách tác động vào miệng bình.
Thôi Đào sai nha dịch dùng chuột sống để thử nghiệm xem rượu trong bình này có độc hay không.
Má mì Tôn nhìn chằm chằm Thôi Đào: “Tiểu thư Bách, không biết lầu Thiên Hương của tôi có đắc tội gì với cô mà cô lại muốn hại tôi thế này? Thiết nghĩ mấy ngày nay cô ở đây, tôi nào có cay nghiệt gì với cô đâu? Có lần nào mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoi-tu-o-phu-khai-phong/2115747/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.