Chương 483
Kiều Huyền Thạc hít một hơi thật sâu, không biết nên giải thích với Trần Tĩnh như thế nào, hướng mắt xuống nhìn sàn nhà, im lặng một lúc, không nói được lời nào.
Trần Tĩnh nhìn vẻ mặt của con trai dường như đã hiểu ra mọi chuyện.
Sau khi trải qua bao nhiêu chuyện, Trần Tĩnh không bao giờ nghĩ đơn giản về Kiều.
Gia đình họ chính là ngọa hổ tàng long.
Kiều Huyền Thạc tâm trạng trầm xuống, Trần Tĩnh nước mắt đã trào ra, bà nhanh chóng đưa tay lau nước mắt, giả vờ mạnh mẽ: “Con vừa trở về đã rất mệt rồi. Con mau nghỉ ngơi một lát đi. Mẹ ổn…”
“ Mẹ …” Kiều Huyền Thạc lo lắng nhìn mẹ.
Nụ cười của bà ấy càng trở nên cứng ngắc: “Không sao đâu. Đi ra ngoài đi, mẹ muốn nghỉ ngơi một chút. Không sao đâu. Đừng lo lắng a.”
Kiều Huyền Thạc bị Trần Tĩnh đuổi ra khỏi phòng, vừa đẩy người vừa kéo cửa.
Sau khi đuổi con trai ra khỏi phòng, Trần Tĩnh đóng cửa lại.
Có tiếng khóc yếu ớt vọng ra từ trong phòng.
Giờ phút này, trái tim Kiều Huyền Thạc như bị dao cứa, mẹ anh là một người vô cùng nhạy cảm và dễ bị kích động, anh hy vọng rằng bà sẽ sớm thoát khỏi nỗi buồn này.
Sau khi đứng ở cửa một lúc lâu, Kiều Huyền Thạc đi về phía phòng làm việc.
Khi màn đêm buông xuống, thành phố cũng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngon-song-tinh-yeu/2290987/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.