Chương 635:
Đêm mùa thu có cảm giác rất lạnh.
Cô đi qua giường bệnh, đi ra ban công, đóng cửa sổ và kéo rèm lên.
Căn phòng ấm hơn một chút.
Thay đổi ánh sáng đèn sang màu vàng ấm và phòng tối sẽ giúp anh dễ ngủ.
Kéo ghế ngồi xuống trước giường của Bộ Dực Thành, An Chỉ Nguyệt đưa tay sờ trán anh, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau khi anh hết sốt.
Cô thả lỏng người dựa vào ghế, yên lặng nhìn khuôn mặt tuấn tú đang say ngủ của anh, ánh mắt tối sầm lại, trong lòng chợt dâng trào.
Trước kia, ấn tượng của cô đối với người đàn ông này là cứng nhắc, bí ẩn và đáng sợ.
Giờ mới phát hiện ra rằng không phải như vậy.
Trong ký ức của An Chỉ Nguyệt, cô lớn lên trong biệt thự của gia đình họ Bộ.
Ba cô là cấp dưới của Bộ lão gia, không biết vì sao ông ấy lại coi trọng ba cô, cho họ sống bên cạnh biệt thự.
Từ đó, cô lớn lên cùng những đứa trẻ nhà họ Bộ.
Bạn thân nhất của cô là cháu ngoại của Bộ lão gia Doãn Nhược Lam, gia đình đông con cháu, cô lại có mối quan hệ rất tốt với mọi người, trừ người cháu trai nhỏ nhất của ông cụ Bộ là Bộ Dực Thành.
Bởi vì Bộ Dực Thành từ nhỏ bị bệnh tự kỷ, tính cách của anh ấy đặc biệt kỳ quái, và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngon-song-tinh-yeu/2291196/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.