Lâm Hạo Thanh đóng cửa phòng Lâm Thương Lan lại, nghe Thuận Đức công chúa hỏi về người cá liền thẳng thắn nói: “Trước đó bị thanh vũ loan điểu làm loạn ngự yêu cốc nên phòng giam người cá đã đổ nát. Thế nên hiện tại hắn đang bị giam ở ngục giam khác, chỉ là không an toàn bằng ngục giam trước kia...”
Thuận Đức công chúa cười, đánh đứt lời hắn “Bổn cung chỉ hỏi, người cá đang ở đâu?”
Lâm Hạo Thanh trầm mặc một lúc, cúi đầu dẫn đường: “Công chúa, mời đi theo thảo dân.”
Một đoàn người từ Lệ Phong đường lại đi đến bên ngoài ngục giam Trường Ý.
Lúc Kỷ Vân Hòa đi đến bên ngoài ngục giam, bước chân không nhịn được dừng lại, cho đến khi người sau lưng va vào vai nàng, nàng mới hít một hơi sau, cất bước tiến lên phía trước.
Nàng chưa từng nghĩ đến, hôm nay gặp Trường Ý lại phải đem theo tâm lý nặng nề thế này.
Nhưng nàng nhất định phải vào, bởi vì nàng là người duy nhất vì y mà nghĩ cách.
Kỷ Vân Hòa theo đoàn người bước vào trong.
Trong ngục, tùy tùng đã chuẩn bị xong ghế ngồi cho Thuận Đức công chúa. Nàng ta ngồi trước lồng giam, nhìn Trường Ý bị tách đuôi ngồi bên trong, lộ ra nụ cười khẽ hài lòng.
Mà Trường Ý nhìn thấy Thuận Đức công chúa, ánh mắt lộ rõ sự xa cách cùng địch ý. Y đứng ở trong lồng giam, không nói lời nào, hệt như ngày đầu tiên đưa đến ngự yêu cốc. Y là yêu quái trong ngục giam, mà bọn họ là người đứng bên ngoài, bọn họ bị ngăn cách qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngon-tinh-ngu-yeu-ngu-giao-ky/1792938/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.