1.
“Khuê oán*”
*Lời than thở ai oán của thiếu nữ.
Đường Diệc và Thanh Nha kết hôn chưa được hai năm, cả Bắc Thành đều biết người đứng đầu tập đoàn Thành Thang yêu vợ như mạng.
Rất nhiều ví dụ từ Thành Thang đồn ra, nhiều không kể xiết.
Giữa các nhân viên trong tập đoàn còn có ‘khẩu quyết bảo mệnh’ cực kỳ thông dụng nữa ——
Dẫu chủ tịch trên tầng cao nhất có tức giận đến mức nào, chỉ cần mời được diễn viên chính trụ cột của đoàn Côn kịch đứng đầu Bắc Thành cũng chính là vợ của của chủ tịch bọn họ đến, dù là núi lửa phun trào cũng có thể trở thành một ngọn núi nở đầy hoa xuân trong một giây.
Đáng tiếc vợ của chủ tịch còn bận hơn cả chủ tịch của bọn họ, vô vàn lời mời biểu diễn giao lưu văn hóa nối liền không dứt.
Sư phụ Lâm, người bị các nhân viên Thành Thang gọi đùa là “Bình chữa cháy thế giới” không cứu trận được, trụ sở chính đành phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng giày vò quanh năm.
Nhất là khi sư phụ Lâm đi lưu diễn ở nước ngoài, còn chủ tịch của bọn họ quá bận rộn không thể đi cùng, lúc đó hiển nhiên toàn bộ tầng của chủ tịch tập đoàn Thành Thang từ chỗ người sống biến thành địa ngục ——
Bất kể là ai có công việc, trước khi trình lên cho chủ tịch xử lý đều giống như đánh một canh bạc, đẩy cửa ra chỉ có hai tình huống: Một là đối diện với Đường tang lễ “phiên bản bị ngắt điện” mang khuôn mặt cáu kỉnh nặng nề đến một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngong-cuong-cung-em/472688/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.