Sau khi tắm xong, tôi cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn hẳn. Cố Duệ là người nói được làm được, cứ nhất quyết đòi dẫn tôi đi mua quần áo mới.
Cái kiểu bạn trai chiếm hữu này, rốt cuộc là tốt hay không tốt đây?
"Đã ba cái rồi, Cố Duệ, em không mua nữa đâu.”
Cố Duệ híp mắt, lười biếng nói: "Không phải con gái lúc nào cũng thiếu một chiếc váy trong tủ đồ sao?"
"Anh cũng nói rồi đó, 'lúc nào cũng thiếu một chiếc', vậy nên anh có mua bao nhiêu đi nữa thì vẫn thiếu mà?”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Anh ấy bật cười, lắc đầu: "Logic kiểu gì vậy?"
"Hơn nữa, anh tặng em nhiều thứ lắm rồi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, người ta sẽ hiểu lầm mất."
"Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì?"
Tôi bĩu môi, thở dài: "Hiểu lầm em yêu anh vì tiền..."
Vừa nói đến đây, tôi lập tức khựng lại… thôi xong, lại tự mình đào hố nhảy vào mất rồi.
Quả nhiên Cố Duệ liền cười gian xảo, ghé sát tai tôi, giọng trầm thấp đầy ẩn ý: "Anh biết mà, bảo bối của anh không cướp tiền, chỉ cướp sắc thôi..."
Nói xong, anh ấy nhướng mày đầy khiêu khích.
"Cố Duệ!!!! Anh đứng lại đó cho em."
4.
Gần cuối mùa đông, các buổi biểu diễn của Cố Duệ trong hai tuần qua có vẻ khá dày đặc.
Còn về phần tôi, trường học đã xét duyệt đề tài luận văn tốt nghiệp mà tôi đã chọn, trong một hai ngày tới sẽ công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-den-tim-ly-lac-vi-uong/917928/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.