Giản Vi đặt biệt danh cho con trai, gọi em bé là Tiểu Bạch.
Lâm Cẩn Ngôn đang ngồi trên sofa uống nước, nghe thấy tên Giản Vi vừa nói thì sặc nước, ho khan không ngừng.
“Phản ứng của anh là cái kiểu gì đấy?” Giản Vi bĩu môi, đưa tay vuốt lưng giúp anh hết sặc, nhìn anh nhưng ánh mắt nhìn anh vẫn không vui vẻ chút nào.
Lâm Cẩn Ngôn ho khan rất lâu mới trở lại bình thường, mặt nhăn nhó nhưng vẫn phải bật cười hỏi cô: “Sao lại gọi con là Tiểu Bạch?”
Nghe sao giống như tên đặt cho cún con…
“Con ra đời đúng ngày tuyết rơi mà anh, nhìn thấy trời trắng xóa như vậy, gọi con là Tiểu Bạch hợp quá còn gì?” Cô nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Chứ không chả lẽ gọi Tiểu Tuyết, tên đó không dùng được.”
Lâm Cẩn Ngôn lại bị sặc, đành nghiêm túc nói với cô: “Thôi gọi Tiểu Bạch, Tiểu Bạch thôi không cần tên khác đâu…”
Anh cúi đầu nhìn con trai trong lòng Giản Vi. Ôi con trai đáng thương của ba, nhưng ai bảo con không có quyền phát biểu cơ chứ.
Bé con Lâm Trạch nằm trong lòng mẹ không có quyền phát biểu, đành cứ như vậy nhận lấy biệt danh mà mẹ qua loa lấy lệ nghĩ ra. Mãi đến khi trưởng thành, cái tên này có thể coi là một trong ba ác mộng lớn nhất cuộc đời cậu. Tất nhiên, ờ thì đây là chuyện của tương lai, nói sau thôi.
Từ khi gia đình thêm một thành viên mới, Lâm Cẩn Ngôn cảm nhận được rõ ràng địa vị trong nhà bị tụt xuống thảm hại.
Trước kia mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-ngao-nghe-da-hi/1521354/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.