"Anh Dương, mau lấy cho Mũm bình nước ở cao cao." Giọng nói non nớt ngọt ngào cất lên, Dương nghe thấy bèn liếc sang, vừa lúc đối diện với một khuôn mặt cực kỳ dễ thương đang lao tới, trái tim mềm mại hẳn.
"Bé Mũm muốn uống nước à? Để anh lấy." Dương cưng chiều ôm bé đặt lên đùi, với tay lấy bình nước dành cho trẻ em có ống hút đưa cho bé, dặn dò thật kỹ. "Uống chậm thôi cẩn thận sặc nhé, hết rồi anh Dương lấy cho bình mới."
"Vâng ạ, em cảm ơn anh." Bé Mũm ngoan ngoãn ôm bình nước uống, sau đó ngồi im xem Dương học bài. Cậu đang ngồi ở bàn trà hướng ra vườn, từ sáng tới giờ liên tục cắm đầu vào bài tiểu luận thầy giao nên cũng hơi khát nước, nhưng vướng bé mũm trên người nên mặc kệ.
Tiếng chuông gió ngoài cửa kêu leng keng, cô bé thích thú nhoài người ra bàn ngắm nhìn, hai đuôi tóc lúc lắc ở đằng sau như hai cái đuôi gà.
Ông Bách từ trong bếp bê một đĩa hoa quả bước vào thấy cảnh này, khẽ nở một nụ cười. "Hai anh em học bài đấy à? Nghỉ ngơi ăn hoa quả đã."
"Bố Bách ơi, anh Dương học bài, còn Mũm đang ngắm cảnh ngoài trời."
Ông Bách gật đầu, cưng chiều dang tay ra: "Mũm ngoan quá, xuống đây với bố." sau khi bé nhảy xuống, ông bế bé lên rồi nói với Dương. "Con ăn hoa quả đã rồi đọc tiếp."
"Con cảm ơn chú." Dường như cảnh tượng này đã rất quen thuộc, Dương không e ngại chút nào, bỏ bài tiểu luận ra, bế bé Mũm ra bàn rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-tua-nhu-duong/1834918/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.