Sau đó hắn bỗng im lặng, thần sắc nghiêm túc hiếm thấy, dường như đang suy nghĩ về điều gì đó quan trọng. Bạch Tam không dám quấy rầy hắn. Một lúc lâu sau, hắn mới quay người như đang ngắm hoa, một bên thản nhiên nói: "Tam Nhi, nàng đến Kính Dương bao giờ chưa?"
Xưng hô đột nhiên thay đổi làm cho Bạch Tam cảm thấy không quen, lòng hơi dao động, "Đã từng đi một lần."
"Thật sao?" Thụ Tam thiếu giương khóe môi, nhưng lại không mang theo ý cười. "Kính Dương có rất nhiều nơi thú vị, chẳng hạn như như hồ Tiếu Yến Chi, đình Cô Vân trên núi Linh Phượng, thác nước, lễ hội lửa... Nàng tới đó khi nào? Đã đi khắp nơi du ngoạn chưa?"
Bạch Tam luôn cảm thấy hắn có gì đó không đúng, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Ta đến đó hồi nửa năm trước, nhưng không phải để du ngoạn mà là để giết người."
"Ha, Tam Nhi, nàng thật biết nói đùa." Thụ Tam thiếu vẻ mặt cứng đờ một lát, sau đó cười trêu nghẹo.
Bạch Tam lắc đầu, nghiêm túc nói: "Ta không nói đùa, ta đi giết đại thiếu phu nhân Khanh gia..." Nàng dường như còn muốn nói gì đó, nhưng sau một lúc do dự, cuối cùng không nói tiếp.
Thụ Tam thiếu ồ một tiếng, cũng không hỏi nữa, sau một lúc, hắn dời mắt khỏi vườn hoa, dừng lại trên mặt nàng, trong mắt tràn đầy dịu dàng.
"Đi thôi, chúng ta tìm đường ra khỏi đây." Hắn tiến về phía nàng hai bước, nắm lấy tay nàng đi về phía cuối hành lang.
Nhìn hắn đã khôi phục bình thường, Bạch Tam lặng lẽ thở phào, cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-canh-chung/2301760/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.