Giông bão kéo dài cả ngày trời mà không có chút dấu hiệu nào sẽ dừng lại.
“Mưa đến bao giờ mới tạnh đây”Thủy Vũ tránh trong trướng bồng, đầy ảo não nói.
“Lão gia, có mấy tên đại gia hỏa từ trong biển đi về nơi này”Tiểu tinh linh cũng ở trong trướng bồng, khẽ nói bên tai bản tôn.
“Đại gia hỏa? Là đại gia hỏa nào?”Mộc Vĩnh Diệp hỏi.
“Không biết, hẳn là ma thú đi, có sáu hay bảy con, bọn họ đi từ hướng biển lên đảo”Địch Nhi lập tức nói.
Hiện tại đối với cảm giác của Địch Nhi, bản tôn vô cùng tin tưởng, bởi thế hắn lập tức kêu lên: “Mọi người mau hạ lều xuống, nhanh, chúng ta đi nơi khác”.
“Biểu thúc, nơi này chẳng phải là rất tốt sao?”Thủy Vũ không nguyện ý nói.
“Ít nói nhảm thôi, nhanh lên”Mộc Vĩnh Diệp trừng mắt lên nói với Thủy Vũ,
“Chuyện gì vậy?”Lão đầu cầm hô lô rượu thò đầu ra khỏi lều của mình nói.
“Có ma thú tới, mọi người nhanh chạy đi”Mộc Vĩnh Diệp vừa nói vừa thu lại lều, nhanh chóng quẳng vào không gian giới chỉ rồi đi về phía rừng rậm.
Mà những người khác cũng chỉ có thể làm theo. Đám người đi không được bao xa, quả nhiên tại bãi cát bọn họ cắm lều, mấy con quái vật khổng lồ, mỗi con dài đến cả hai mươi thước, toàn thân màu nâu xám, miệng đầy răng nanh khủng bồ, từ từ bò lên bờ, bộ dáng của chúng rất giống với cá sấu thời tiền thế, nhưng còn khủng bố hơn nhiều. Truyện "Ngự Đạo "
“Cự ngạc thú, mà đều đã ngoài cửu cấp, thậm chí có một con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-dao/2071556/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.