Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Mộc Vĩnh Diệp đã tỉnh giấc, bản tôn đi ra bắt đầu quá trình thổ nạp khí thái dương, rồi lại tiếp tục đánh đàn, mà chấp niệm vào căn buồng trống chưa sử dụng, lấy ra hai khối đại ngọc thu được từ Đại Cổ cùng Đại Lực. Hắn cầm lấy xích đồng bảo kiếm, tước hai khối ngọc thành vạn phần, căn cứ vào đồ án trong ký ức, chậm rãi xếp thành hình. Truyện "Ngự Đạo "
Chầm chậm, nền đất trong buồng dần dần bị ngọc thạch biến thành một đồ án huyền ảo, hơn nữa chấp niệm dùng lực bàn tay ấn chặt số ngọc thạch này lên nền đất, làm cho cố định. Chấp niệm thử ngồi xuống chính giữa, lập tức cảm nhận được khác biệt, linh khí ở trung tâm phải gấp ba lần bên ngoài, nhưng là chấp niệm lập tức rời khỏi đồ án, đi đến tiểu viện.
Chấp niệm lấy ra xích đồng kiếm, bắt đầu diễn luyện một bộ kiếm pháp khá đơn giản, Lâm Phong kiếm pháp, bộ kiếm pháp này hắn lấy từ ký ức của một ác quỷ ở tiền thế, kiếm pháp này mặc dù đơn giản, nhưng rất thực dụng, lấy mau lẹ làm chủ, luyện đến cao giai không chút thua kém những kiếm pháp cao thâm.
Nhưng là, lúc này động tác Mộc Vĩnh Diệp hoàn toàn không thể hiện ra chút mau lẹ nào, mà là quá chậm, chậm rì rì! Ở trên thế giới này, ngoại trừ một ít kiếp pháp đặc thù ra, đại đa đều lấy nhanh, ngoan, chuẩn làm chủ, tức là xuất kiếm phải nhanh, xuống tay phải ngoan độc, kiếm đâm tới phải chuẩn xác, không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-dao/2071609/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.