Dịch giả: Hàn Lâm Nhi
Phốc.
Một âm thanh nứt vỡ rất nhỏ vang lên đánh vỡ sự yên tĩnh của rừng cây. Chợt mặt đất hơi rung rung rồi nứt ra, một con kiến lớn cỡ nắm tay chui ra, tiếp đó lại một con khác rồi vô cố các con kiến gạt đất chui ra. Những con kiến này đã quen với việc xây tổ trong lòng đất, thế nên khi huyết lãng bùng phát nó cũng không bị rễ cây hút trở thành các cục u xấu xí mà ngược lại, chúng còn gặm rễ cây dưới lòng đất để trở nên mạnh mẽ hơn, lại thêm việc cắn nuốt lẫn nhau, thế nên giờ này một bầy kiến lớn cũng chỉ còn lại một số nhỏ. Song những con còn sống chui ra này đều là những kẻ chiến thắng trong trận chiến đó nên thực lực của chúng khác xa lúc trước.
Ngay cả cô gái áo đỏ cũng không nghĩ tới kẻ lột xác thành công đầu tiên lại là đám kiến nhỏ yếu này, bởi vốn những huyết thú mà nàng chuẩn bị thì không có kiến.
Chỉ thấy râu trên trán chúng rung động, chúng len lỏi giữa những lớp đất trong rừng với tốc độ rất nhanh. Một đàn kiến mấy trăm con tuy rằng hung hãn song vẫn còn những đặc tính của kiến, cả đàn hành quân như một đội ngũ có trật tự và kỷ luật cao. Song cự ly giữa chúng lại không giống bầy kiến bình thường, bởi ngoài tập tính bầy đàn ra thì chúng lại còn tràn đầy phòng bị và căm thù lẫn nhau nữa. Chúng chui ra khỏi rừng rậm, bò tới trước cổng thành Tùng Gian. Khí tức của nguyên lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-hanh-thien/609072/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.