Mặc Vân tơ màu đen nhẵn nhụi bóng bẩy, Ngải Huy kéo thử, không căng đứt chút nào.
Hắn trải Mặc Vân tơ lên thiết chiên, rút Long Chuy Kiếm, ánh kiếm lóe lên, thiết chiên cắt ra làm hai, Mặc Vân tơ lại bình yên vô sự.
"Ngải Huy, thành công!"
Lâu Lan nhảy nhót.
"Hừm, thành công một nửa." Ngải Huy giơ Mặc Vân tơ lên sát mắt nhìn thật tỉ mỉ, mặt trên không có bất cứ dấu vết gì, hoàn hảo không chút tổn hại, hắn không khỏi lộ ra ý cười.
Lâu Lan trợn to mắt: "Ngải Huy thật là lợi hại, xưa giờ chưa từng có ai dùng Tinh Trầm Mặc Vân để kéo tơ, đây là một phát minh ghê gớm lắm."
"Ồ ồ ồ, thật sao? Thật sự lợi hại như vậy sao?"
"Đương nhiên! Lâu Lan chưa bao giờ thấy nó được ghi chép trong sách nào cả."
"Lợi hại như vậy, nên bán bao nhiêu mới xứng?"
"Ngải Huy muốn bán? Không phải để mình dùng?" Lâu Lan mở to hai mắt không hiểu.
"Há, ta là nói sau này." Ngải Huy nhắm mắt lại, mặt say sưa: "Nhất định phải ra một cái giá thật xứng đáng. . ."
Lâu Lan liếc mắt nhìn nồi nấu quặng, cắt đứt niềm say sưa của Ngải Huy: "Ngải Huy, Bất A Trúc được rồi."
Ngải Huy vội vã mở mắt.
Lâu Lan lấy Bất A Trúc ra khỏi nồi.
Mười hai cây Bất A Trúc với đầy những lỗ nhỏ trên thân, màu sắc từ đen đã biến thành màu trắng xám.
Lâu Lan nắm lấy một cây Bất A Trúc.
Tay phải Lâu Lan biến thành một luồng cát xoáy với tốc độ cực nhanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-hanh-thien/609337/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.