Vương Tuyệt Chi khoan thai quay lại trận doanh, vừa đi vừa suy nghĩ:
- Đến nay đã có bốn phương nhân mã phát hiện ra tung tích của ta. Bỏ đi đám tiểu mao tặc chỉ là xảo ngộ, không tính. Còn lại Sát Hồ thế gia, Ngũ Bí sát thủ của Trương Tân, Tiên Linh Tẩu, ba lộ nhân mã này làm sao phát hiện ra tung tích của ta? Lát nữa trở về nhất định phải hỏi cho rõ Tiên Linh Tẩu.
Phải biết trên giang hồ, không có bí mật nào có thể giữ kín. Vương Tuyệt Chi dùng kế dẫn dụ quân đội Thạch Hổ, khi đó tin tức này lộ ra, dám chắc ai nấy cũng đều tưởng lương xa của hắn đã mất vào tay Thạch Hổ. Trong khi đó hắn lại “Ám độ Trần Thương”, lặng lẽ lên đường, sao chuyện này lại có thể bại lộ nhanh chóng như vậy?
Vương Tuyệt Chi tuyệt không hy vọng có thể dấu được chuyện này lâu, chỉ hy vọng có thể giữ được bí mật này từ ba đến năm ngày. Khi đó hắn đã đi hết một nửa lộ trình, an toàn sẽ lớn hơn một chút. Ai ngờ tin tức lại lộ ra cực nhanh, ngoài dự liệu của hắn, làm cho chuyến đi của hắn càng thêm nguy hiểm.
Vương Tuyệt Chi trở lại xa đội thì đã thấy vô số ánh lửa nổi lên.
Hắn kịch chiến với Sát Hồ thế gia một hồi vào lúc bình minh. Sau đó lại nghỉ ngơi chữa thương. Bây giờ đã gần ngọ, mặt trời lên cao, chiếu sáng thiên địa.
Giữa trưa, ánh sáng mặt trời đương nhiên sáng hơn hỏa quang rất nhiều. Nổi lửa lên làm gì?
Vương Tuyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ho-chien-su/1051601/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.