Buổi trưa, khi thái dương đứng bóng, cửa thành thật náo nhiệt, hai bên bày đủ loại tiểu buôn bán! Lão bản đang liều mạng thét to, giới thiệu sinh ý của mình có loại nào là thật tốt. Trên cửa thành ba đại tự cao cao "Phong Dương thành" .
Ở trên đường của một cửa thành, lúc này có bốn thiếu niên hướng cửa thành đi tới. Nhìn cửa thành náo nhiệt phi phàm, một người thiếu niên hơi có chút buồn bã mở miệng cảm thán nói: "Thực sự là náo nhiệt a, cửa thành của Phong Thần thành cũng không nhiều người như vậy!"
"Đó là đương nhiên, ngươi cũng không ngẫm lại xem đây là cái địa phương gì chứ!" Một thiếu niên khác nhất thời kiêu ngạo nói. Đây chính là bốn người Hoàng Hải vừa ly khai Mặc thị tam huynh đệ, đi đến đây , trên đường cũng không gặp phải phiền phức gì, mấy người rất thanh nhàn tiêu sái đi đến, lúc chính ngọ mới đến được "Phong Á đế quốc" một trong tứ đại chủ thành "Phong Dương thành" !
"Ngươi cũng đừng bảnh chọe nữa, ta muốn chết đói đây! Ngươi chính là địa chủ tại đây, phải mời chúng ta ăn tối thật tốt a, nếu không chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi." Tạp Đức thấy Đắc Viễn dáng vẻ đắc ý nhất thời mở miệng nói.
Vốn cho rằng ngày hôm qua là đến, cho nên bọn họ trên người cũng không mang cái gì có thể ăn được, hơn nữa mấy người ngoại trừ Hoàng Hải ra thì đều là ma pháp sư, phương diện thân thể khó tránh khỏi có chút ăn không tiêu; bây giờ có cơ hội khó có được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-than-dai-luc/2460799/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.