Vừa nghe tìm được thánh địa, tiếng khóc Yến Sương hơi ngừng lại, trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm đám người Nghệ Nhàn, sau đó liền xuất ra tuyệt kỹ của nữ nhân hay dùng -- khóc la om sòm.
Nhưng, ở đây không ai thèm để ý a.
Nghệ Nhàn không nói hai lời, "dẫn đường."
Yến Sương khóc la om sòm lặn lộn một hồi, phát hiện chiêu này đối với đám người Nghệ Nhàn hoàn toàn không có tác dụng, mấy người này tim như sắt đá a, mềm không được cứng không xong, "ngoại nhân không được vào thánh địa của chúng ta, các ngươi không được đi!!!"
Nghệ Nhàn cười như không cười, "không được đi?"
Lam Đồng đã mang theo ba vật nhỏ đi tới suối Yển Nguyệt, thấy Nghệ Nhàn còn dừng lại, liền quay lại thúc giúc, "Nghệ Nhàn, nhanh lên a."
Hai người lên đường đến Yển Nguyệt Môn, Nghệ Nhàn cũng nói cho Lam Đồng biết hiệu quả sinh cơ của suối Yển Nguyệt, mà bên cạnh Nghệ Nhàn còn có một ngũ phẩm luyện đan sư có đam mê làm cao sinh cơ, mang chút suối Yển Nguyệt về chắc hẳn sẽ khiến Tiểu Nhã vui vẻ a. Quan trọng hơn là phải chưa bệnh cũ cùng tổn thương cho Lam Đồng, nhất là khi biến thú hình lông bị trụi rồi da bị tổn thương a.
Nghệ Nhàn, "tới liền a."
Yến Sương trợn mắt há mồm nhìn các nàng đi xa, một hồi lâu mới có phản ứng, "Ê! các ngươi phải cởi giúp ta a a a --"
"Lỡ như hung thủ tới, ta như vậy là bị các ngươi hại chết a!!"
"Cứu mạng a!"
"Các ngươi không thể không quản ta a."
Cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-thu-su-manh-nhat/2316869/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.