Cái gọi là mẫu nữ liên tâm, dại thể chính là như vậy.
Tiểu Lam lớn giọng kêu, âm thanh rẽ nhiều đường mà truyền đi thật xa, chờ Nghệ Nhàn cùng Lam Đồng theo tiếng đi đến, trong không khí đã có mùi máu.
"Ah ah, máu phượng hoàng."
"Tiểu Lam!"
Bất Tử Điệp nhìn thấy Yến Sương tựa như chuột thấy mèo, nhanh chóng đánh từ phía sau, lướt nhanh qua Giáp Bối Hổ, tránh thoát được cú nhào lên của phượng hoàng, tựa như con muỗi đậu lên vết thương của phượng hoàng.
Tiểu Lam ở một bên tựa như chơi trốn tìm, nhìn thấy Nghệ Nhàn liền bạch bạch chạy đến, "nương, nương, người mau cứu mạng, người mau cứu mạng a."
Nghệ Nhàn thấy nàng chạy vào trong lửa, tim liền cứng lại, hô hấp suýt chút cũng dừng lại, tiểu gia hỏa bật người phi lên không trung một cái, Lam Đồng vững vàng tiếp lấy, Lam Đồng ôm nàng một hồi, xác định nàng không có chuyện gì, liền đem tiểu gia hỏa ném cho Nghệ Nhàn, lúc này liền hung ác đánh con Giáp Bối Hổ kia.
Đoan Mộc Nhã cũng thở hổn hển chạy đến, nhìn thấy một màn tiểu phượng hoàng hung tàn mổ Giáp Bối Hổ, "a đệch, mùi máu quá nồng, mau lên, rải chút phấn, đừng để những thứ khác có được."
Nghệ Nhàn kiểm tra thân thể Tiểu Lam một hồi, không một vết trầy nhỏ nào, 5 ngày tìm không thấy tiểu gia hỏa lại được nuôi đến hồng hào, sắc mặt càng tươi tắn hơn, ngoại trừ có chút bẩn thỉu ra, thì trạng thái vẫn rất khỏe mạnh, "không bị gì là tốt rồi, không bị gì là tốt rồi."
Ngược lại, tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-thu-su-manh-nhat/2316966/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.