Sao lại rơi vào tay của hắn? Trưởng Tôn Hi tuyệt vọng.
Trong lòng hạ quyết tâm, dù sao mình đã bị "chứng thất hồn", chờ đến lúc hắn hỏi cái gì cũng không biết, dù sao bất quá cũng chết mà thôi. Không phải mình không sợ chết, mà là thấy rõ rơi vào tay Sở vương sẽ không có kết cục tốt. Mặc kệ hắn coi trọng sắc đẹp của thân thể này, tính hưởng thụ một phen rồi ép chết. Hay là vì mình kêu sai tên của hắn, mà bắt tới trả thù tra tấn, hôm nay khẳng định mạng nhỏ cũng khó bảo toàn.
Thôi kệ, nhặt được mệnh đã rồi nói.
"Xuống mau." Ân Thiếu Hạo đợi một lát, có chút mất kiên nhẫn, "Ngươi một hai phải làm mình làm mẩy với bổn vương, có phải không?" Hắn duỗi tay dùng sức túm lấy, kéo nàng ra khỏi kiệu, "Thật đúng là ngại bản thân mạng quá dài."
Nữ nhân thấy nhiều rồi, chỉ là chưa thấy người khó thuần phục thế này!
Vẻ mặt Trưởng Tôn Hi mờ mịt nhìn hắn, "...... Ngươi là ai?" Đôi mắt chớp chớp, như nai con ngây ngô vô tội, lộ ra muôn nét hoảng sợ, "Vì sao bắt cóc ta? Ta......, ta không quen biết ngươi."
Không quen biết? Lần trước không quen biết, lần này lại không quen biết?
Ân Thiếu Hạo tức giận bật cười, "Ngươi con mẹ nó, lần nào cũng không quen biết bổn vương, có phải hay không?" Nhéo chiếc cầm phấn nộn của nàng, khiến cho nàng ngẩng đầu nhìn mình, "Không nhớ? Hửm, còn nhận không ra? Giả bộ đi! Tiếp tục giả bộ cho bổn vương."
"Không, không phải." Vẻ mặt Trưởng Tôn Hi khiếp sợ, liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-tien-nu-quan-bac-mo-nhan/1766978/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.