Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Mạc Tịnh Ngôn gần như muốn thét lên.
Bởi vì thời điểm nàng mở mắt người đầu tiên nhìn thấy chính là mình.
Ngay lúc nàng muốn mở miệng kêu thành tiếng đột nhiên phát hiện hình ảnh kia chính là poster của mình, thế nhưng điều này càng khiến nàng phát điên.
Poster? Mùi thơm ấm áp, vách tường tuyết trắng, nơi này là phòng của Vương Tử Hựu!
Mạc Tịnh Ngôn đột nhiên giật thót.... Đầu nàng vang lên một tiếng "Ong", trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa lại té xuống.
Phòng của Vương Tử Hựu nàng đã đến, nhất định không sai, nơi này chính là địa bàn của nàng ấy ! Đừng nói là hoàn cảnh hiện giờ giống với tình tiết cẩu huyết trong phim, giờ phút này ngủ bên cạnh nàng, nhất định chính là Vương Tử Hựu chứ?
Mạc Tịnh Ngôn máy móc nghiêng đầu, hoàn toàn không phụ sự mong đợi của mọi người, Vương Tử Hựu xoa xoa đôi mắt buồn ngủ từ cái chăn nhô đầu ra: "Mạc tỷ.... dậy sớm...."
Lời chưa nói hết câu đã bị Mạc Tịnh Ngôn dùng gối đầu tấn công. Cho dù tế bào vận động của Vương Tử Hựu rất mạnh mẽ nhưng cũng không có cách nào không quýnh quáng để mà phản ứng kịp thời với sự bạo lực ngoài dự kiến của Mạc Tịnh Ngôn, khi khuôn mặt của nàng bị đập bởi gối đầu, trong lòng Vương Tử Hựu cảm kích Vương mụ mụ rất nhiều, lúc trước nàng chọn loại gối đầu bằng kiều mạch, may mắn thay Vương mẹ nói loại gối đầu bằng kiều mạch đối với xương cổ không tốt nên thay thế bằng loại gối đầu mềm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-giang-ho-tru-vien/2221140/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.