Vương Tử Hựu để cho trợ lý Nicco giúp nàng thu dọn đồ đạc, còn nửa tiếng nữa sẽ phải lên xe đến chỗ công tác tiếp theo, đồ đạc của Vương Tử Hựu quá nhiều, vô luận đến nơi nào nàng đều vội vàng thay y phục và trang điểm lại, cho nên đồ đạc cứ ném tứ phía, người khác không biết còn tưởng vừa mới bị trộm xong.
Vương Tử Hựu ném từng bộ quần áo cho Nicco: "Nhanh lên, nhanh lên, tôi còn muốn ngủ một chút."
Nicco nhận mệnh nghe lời Vương Tử Hựu cố gắng hết sức nhét toàn bộ quần áo vào trong túi.
"Ai, đừng có nhét bừa như thế, xếp lại chứ, nếu không chúng sẽ bị nhăn hết đó đại tỷ à." Vương Tử Hựu liếc mắt thấy Nicco đem toàn bộ y phục hàng hiệu của nàng nhét vào như khăn lau, nhịn không được chỉnh nàng một câu.
"Xin lỗi, vô cùng xin lỗi." Nicco vội vàng xin lỗi, quần áo vốn nhét vào hết lại lấy trở ra.
Vương Tử Hựu bị nàng làm cho tức chết, đẩy Nicco sang một bên, hùng hổ nói: "Cô vừa nhét vào rồi lại kéo ra, tính sửa cho đến bao giờ hả ! Được rồi để tự tôi làm."
"Xin lỗi, vô cùng xin lỗi.." Nicco đứng tại chổ, cúi đầu đỏ bừng cả mặt, hai cánh tay cùng ngón tay quấn lại thành một đoàn.
Vương Tử Hựu im lặng sắp xếp một hồi, quay lại liếc mắt nhìn thấy Nicco vẫn còn sững sờ thấp thỏm đứng tại chổ, âm thanh nhỏ lại, không thoải mái hỏi thăm: "Tôi dữ quá hù cô sợ sao?"
Nicco lập tức lắc đầu: "Không, không có!"
Vương Tử Hựu thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-giang-ho-tru-vien/2221149/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.