Ngày hôm sau, Vương Tử Hựu bị điện thoại của Đại Nguyên đánh thức. Đại Nguyên thông báo lịch làm việc hôm nay, Vương Tử Hựu nằm ở trên giường hăng hái đối đáp, hoàn toàn không có dáng vẻ mệt mỏi chưa tỉnh ngủ. Đại Nguyên kết thúc bằng một câu: "Zoe hôm nay nghe cho kỹ, ngày thường mấy em chơi thế nào chị không quản, nhưng khi đang làm việc thì nên để chị an tâm một chút, không cho phép phạm sai lầm, không cho phép đi muộn giờ, không cho phép bị chụp hình, biết chưa?" Vương Tử Hựu theo thói quen đồng ý, cúp điện thoại nhớ lại một chút, vừa rồi Đại Nguyên nói: "Mấy em? Không được phép bị chụp ảnh?" đến câu này làm Vương Tử Hựu toát mồ hôi hột, trực giác của Đại Nguyên đúng là cực kỳ nhạy, Mạc Tịnh Ngôn nằm đó một tiếng cũng không nói vậy mà nàng cách xa ngàn dặm vẫn nghe thấy tiếng thở của nàng sao? Bất quá nghe lời nói của nàng ấy giống như đã chấp nhận, như vậy cũng tốt, bất quá người đại diện chấp nhận không có nghĩa là công ty cũng tán thành, Vương Tử Hựu không chút nào lạc quan.
Công tác đến trưa mới bắt đầu, còn ba tiếng nữa, Vương Tử Hựu trở mình ôm lấy Mạc Tịnh Ngôn, có thể vuốt ve ôm ấp một phút thì cứ tận hưởng. Mạc Tịnh Ngôn không mặc quần áo, thân thể vừa nóng vừa mềm, ôm lấy thật sự rất thoải mái.
Mạc Tịnh Ngôn mắt buồn ngủ mông lung nhìn về phía Vương Tử Hựu, mắt hai mí biến thành nhiều mí: "Tiểu Hựu, em tỉnh rồi hả? Có đói bụng không?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-giang-ho-tru-vien/2221233/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.