Đệ tử bên dưới nghe Ngô Phi nói xong, đều nhỏ tiếng lại. Dương Nhất nghe có người hỏi Mộ Ngôn Tín có đáp ứng lời cầu hôn không, có tha thứ cho Ngô Phi không, nhưng không có kết quả. Bởi vì sau khi Ngô Phi biến mất, Mộ ngự tỷ đem hoa ném vào thùng rác, mặt không biểu tình nói một câu, tiếp tục học, phòng học lập tức an tĩnh, không ai dám hỏi bất cứ điều gì nữa.
Mộ Ngôn Tín sở dĩ nghiêm mặt là vì không muốn đệ tử nhắc lại vấn đề nữa, bởi vì Mộ ngự tỷ tức giận rồi, khó chịu rồi, cho nên phần sau bài học vô cùng áp lực, đệ tử bên dưới nhận lấy gió lạnh trùng kích. Dương Nhất cùng Đổng Nghệ hiểu Mộ Ngôn Tín mất hứng nên không có cảm giác gì.
Sau khi tan học, Mộ ngự tỷ giẫm giày cao gót cầm đồ đi ra, đệ tử không giống thường ngày vây quanh hỏi nàng nhiều vấn đề trong bài học.
Dương Nhất không lập tức đi theo, cô lo lắng bị bạn học nhìn thấy, cho nên đợi tất cả bạn học đi rồi mới thu dọn đồ đạc.
Cho đến khi lớp học không còn người, Đổng Nghệ thở ra nói với Dương Nhất "Tiểu Nhất, trở về an ủi bảo bối nhà ngươi đi, đoán chừng tức giận không nhẹ."
"Ừ, ta biết." Dương Nhất vừa thu dọn đồ đạc vừa đáp.
"Tiểu Nhất, ta cảm thấy ngươi nên nhanh lên đi... mà tổn thương trên tay ngươi có phải liên quan đến hắn? ta không muốn ngươi lại bị thương."
Đổng Nghệ nhìn Dương Nhất lộ ra vẻ lo lắng, Dương Nhất kéo tay nàng an ủi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-lao-su/1568451/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.