Cách thời gian kết thúc thực tập chỉ còn lại ba ngày. Ăn xong cơm trưa, Chu Tư Y hẹn Thái Trác Nghiên, Thái Trác Hân, Khâu Khả Nhi đi lên sân thượng một chút.
Ba người vừa đi lên, liền bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc, Thái Trác Hân còn khoa trương duỗi tay ra tán thưởng nói:"Nơi này thật khá, thật sự là một địa phương tốt." Sau đó hai tay lại giao nhau đặt ở ngực, tiếc hận nói:"Nhưng còn có ba ngày là chúng ta sẽ rời đi Vu thị, hảo đáng tiếc nha."
Thái Trác Nghiên rất lãnh tĩnh quan sát hoàn cảnh nơi này, trong ánh mắt có thưởng thức, nhưng không có biểu lộ ra như Thái Trác Hân, nàng luôn như một người ngoài cuộc không hỏi thế sự, chỉ lạnh lùng nhìn hết thảy, một hồi sau nàng liền mất đi hứng thú, đem ánh mắt định trên người Thái Trác Hân. Khâu Khả Nhi tuy rằng trầm mặc, nhưng cũng rất đồng ý lời Thái Trác Hân nói, gật gật đầu.
Các nàng trước đó cũng không biết Vu thị còn có địa phương tốt như vậy, căn bản là không có ai nói với các nàng. Viên công Vu thị cơ hồ đều thích địa phương này, tự nhiên sẽ không nói cho các nàng biết, vì mỗi lần đều rất khó cướp được vị trí, làm sao có khả năng để các nàng"cạnh tranh".
Thái Trác Hân nhìn cảnh sắc hợp lòng người, ôm cánh tay Thái Trác Nghiên hơi lay động, sau đó đối Chu Tư Y cố trang bất mãn nói:"Tư Y, cậu không phải là bằng hữu chân chính, biết rõ có địa phương tốt như vậy lại không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-phach-ai-chi-bao-duong/1640186/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.