Quê nhà của Mã Lạc Xuyên là trong một thị trấn nhỏ ở Trung Quốc, không phải là một nơi phồn hoa, hơn nữa lại có nhiều phần thanh bình và tĩnh lặng mà tự nhiên không có.
Khác biệt hẳn so với sự hối hả, nhộn nhịp và ánh đèn nê ông chớp tắt không ngừng của các tòa cao ốc san sát nhau ở Hongkong, đường phố ở đây luôn yên tĩnh, ngay cả trong năm mới, cũng không hề có tiếng tranh cãi ồn ào, người đi đường tụm ba tụm năm, đôi khi còn kết bạn với khách du lịch đang lặng lẽ đi khám với một nụ cười, vùng cao của thị trấn còn có một cái hồ nước nhỏ, sóng nước sáng trong lấp lánh, với các kiến trúc cổ kính bên đường cũng gợi lên một chút cảm giác thơ mộng trữ tình.
Mã Lạc Xuyên khi còn bé đã theo Thường Vân chuyển đến Hongkong, trưởng thành rồi thỉnh thoảng mới quay về đây. Mặc dù hằng năm đều trở về vài ngày, nhưng thật sự thì cô cũng đã lâu không quan sát kỹ thị trấn nhỏ này.
Bởi vì thị trấn nhỏ này nằm trong vùng Giang Nam, cho nên sẽ đặc biệt luôn thấy những ngày mưa, giống như hiện tại, bầu trời mờ mịt đang thả những hạt mưa phùn, trong trời đông giá rét, ngược lại nó có vẻ không lạnh, rơi lên má, ánh đèn khoe sắc, cũng là một hương vị khác biệt.
Mã Lạc Xuyên hào hứng, đi chậm dọc theo ngã tư đường, trong buổi tối của ngày đầu năm mới, đường phố vốn đã vắng người vào lúc này càng thêm yên bình, giống như mọi người vào ngày này vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-quyet-dau/615119/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.