Editor: Moriuchi Eira 
Phó Mạn nhìn con gái Lục Tâm Noãn tan học về nhà, sắc mặt bà lập tức trở nên ôn hòa, ba phần từ ái bảy phần ôn nhu, như mọi ngày giúp cô ta cầm cặp sách. 
"Bảo bối của mẹ về rồi. 
" 
"Mẹ!" Lục Tâm Noãn cười ngọt ngào. 
"Có đói bụng không, đợi một lát là ăn được rồi! Mẹ làm nhiều món con thích lắm!" 
Phó Mạn ý cười đầy mặt, vô cùng vui vẻ. 
Bà sinh được một cặp song sinh nữ, đứa lớn tên Lục Miên, đứa nhỏ tên Lục Tâm Noãn. 
Nhưng hai đứa nhỏ này khuôn mặt không những khác nhau hoàn toàn mà tính cách cũng đối nghịch như trời với đất. 
Lục Miên sống khép kín, từ nhỏ đã cứng đầu vô cùng, thường xuyên có những hành vi lạ lùng quái dị, lại còn hay nói dối. 
Noãn Noãn thì tốt hơn nhiều, biết nói ngọt còn ngoan ngoãn, lại rất chăm học, đối xử với mọi người rất tốt, đứa bé này mới đích thị là áo bông nhỏ tri kỉ của bà. 
Nhiều lúc bà cũng tự hỏi, rõ ràng là chị em sinh đôi nhưng tại sao lại chênh lệch nhiều như vậy? 
Phó Mạn thở dài, không thèm nghĩ đến vài chuyện không vui nữa, bà nhìn đồ vật trên tay Lục Tâm Noãn. 
"Noãn Noãn, đây là gì vậy?" 
"Cái này a! ! " Lục Tâm Noãn cười thẹn thùng, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của mình, đôi mắt cong cong cười rộ lên, xinh xắn động lòng người. 
"Con có tham gia thi vẽ hồi học kì 1, đây là giấy chứng nhận vừa được gửi đến. 
" 
"Giấy chứng nhận? Mau đưa cho mẹ xem. 
" 
Phó 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ty-toan-nang-lai-bi-pha-ma-giap/458290/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.