Môi mỏng của hắn chạm vào da thịt mềm mại của cô, một đường xuống phía dưới, duỗi lưỡi liếm láp đầu v* hơi cương lên, lặp lại trêu đùa, sau đó bỗng nhiên hút lấy nó.
Một bàn tay sờ vào phần tròn trịa bên kia, lòng bàn tay mềm nhẹ vuốt ve nơi mẫn cảm yếu ớt của phụ nữ.
Dòng điện tê dại từ đầu v* theo xương sống xông lên đại não cô, khoái cảm cùng sợ hãi giao thoa, làm tiếng rên rỉ mềm mại của Bạch Chỉ mang chút khóc nức nở.
“Nha, a, đừng...”
Cuộc sống hai mươi năm qua, cô chưa bao giờ bị đối xử như vậy. Cảm giác xa lạ cùng hoàn cảnh nguy hiểm khiến cô phải kháng cự.
“Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích. Vẫn chưa kiểm tra xong.” Người đàn ông đeo kính thấp giọng nói, ánh mắt chưa bao giờ rời đi thân thể mê người của cô, thần sắc đen tối không rõ.
Bạch Chỉ vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy hạ thân chợt lạnh, quần cô hoàn toàn cởi ra, ngay cả quần lót cũng bị ném ở một bên.
Một bàn tay to thô ráp chen vào giữa hai chân cô, thăm dò cửa khẩu bất tri bất giác đã trở nên trơn trượt.
“Nơi này... thật ướt... Em che giấu thứ gì ở bên trong, hửm?” Vật cứng nóng rực để phía sau cô, ấn một chút một chút về phía trước, ngón tay thô ráp trêu đùa hoa hạch cô, làm dính nước nhầy nhụa.
“A... Ha, buông tôi ra... Ô ô ô... Tên hỗn đản nhà anh...” Hai mắt cô đã tràn đầy sương mù nước mắt, cô muốn dùng lực khép hai chân lại, nhưng một chân hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguc-giam-o-soi/239468/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.