Đỉnh Ngọn Xám chẳng còn dáng vẻ nhọn hoắt muốn xé toạc bầu trời. Sau vụ nổ, nó trở thành đống hỗn độn, nham nhở như đầu bút chì gãy vì đâm mặt giấy quá mạnh. Giữa ánh nhập nhoạng từ những vụ nổ điện trong cơn bão điện từ, sự tan hoang của tòa tháp hiển hiện rõ ràng như muốn đập tan lòng kiêu hãnh của người Tuyệt Tưởng.
Dưới bãi kim loại ngổn đổ nát, Vô Phong lồm cồm bò qua những khe hở. Chút may mắn đã cứu tên tóc đỏ khỏi bị dẹp lép. Hắn thấy toàn bộ mái nóc tháp đi tong, mặt sàn cong vênh gãy sập, tường bao vỡ quá nửa để gió buốt tràn vào rít ù ù bên tai. Nhỏng đầu qua mảng tường đổ, hắn nhận ra toàn bộ tiểu quốc tối om, lẫn đâu đây là tiếng dân chúng hò hét hỗn loạn. Hắn đoán cơn bão điện từ đang bao phủ bầu trời tiểu quốc là nguyên nhân gây cơ sự.
Thoát khỏi đống ngổn ngang, Vô Phong ngó quanh tìm Đấu Thánh. Gã này đang tháo dây điện trên người Tịnh Hoạt và lôi cô ta lên miệng hố. Nữ pháp sư đã bất tỉnh do sức ép của vụ nổ, khắp người rỉ máu bạc xám. Tên tóc đỏ định xốc cô ta lên vai thì Đấu Thánh ngăn lại:
-Này, làm gì đấy?
-Mang cô ta cho nhà vua! – Vô Phong trả lời – Cô ta phải chịu trách nhiệm trước người Tuyệt Tưởng!
Gã thánh sứ bóp chặt cổ tay Vô Phong, ánh mắt tuy vẫn kiêu căng phách lối nhưng lẩn quất trong đó là những tia cầu xin. Ít nhất thì gã không có ý định ẩu đả. Tên tóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguc-thanh/1286843/quyen-3-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.