Thứ Năm như thường lệ là ngày có lớp tự chọn tiếng Bồ Đào Nha. Khi biết được Keith mỗi thứ Năm sẽ đến ăn điểm tâm, cô lại không muốn đến làm phiền Anne nữa. Dù sao đó cũng là ngày sum họp của hai bà cháu nhà người ta. Cho nên cô mới tự tin buột miệng nói bừa rằng cô nghĩ họ sẽ không gặp lại. Cô cũng cho rằng lời cô nói muốn thỉnh giáo bà ở nhà Anne hôm đó chỉ là lời khách sáo nhất thời, bà cũng không thực sự để trong lòng. Nào ngờ thứ Năm sau khi tan lớp, Anne đã gọi Mạnh Tầm lại. “Mạnh Tầm, hôm nay e là không dạy tiếng Bồ cho em được rồi, nhưng có thể nhờ em giúp một việc được không?” —– Khi đến nhà Anne, còn sớm hơn tuần trước rất nhiều. Lần đầu thì lạ, lần sau thì quen. Lần này, Mạnh Tầm đã không còn quá câu nệ, có lẽ cũng vì là do Anne nhờ vả. Nói đến, lại liên quan đến Keith. Bởi vì thứ Sáu là sinh nhật của Keith, mỗi năm vào ngày sinh nhật anh phải về đoàn tụ với người nhà họ Lan đang định cư ở Hong Kong, cho nên Anne chỉ có thể tổ chức mừng sinh nhật cho anh sớm hơn vào thứ Năm. Hôm nay Anne mời cô đến, cũng là vì cần cô giúp làm một chiếc bánh sinh nhật cho Keith. Anne đã mở lời, sao cô có thể từ chối được? Dù từ chối với bất kỳ lý do gì, cũng sẽ có vẻ hơi giả tạo, dù là đối với chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoc-gio-len-dinh-huong-son/2787566/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.