Chương 122
Sau đó là giọng của Trương Dũng và Lưu Gia: “Đúng, bác sĩ Lương tốt bụng như vậy, nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu”
Mọi người nghe xong đoạn đối thoại cuối cùng này lập tức cảm thán.
Phương Xuyên lẳng lặng cất bút ghi âm đi… Không sai, khi ghi âm xong, Phương Xuyên cũng không hề vội vã chạy thẳng tới cuộc họp báo.
Anh ta vừa mới ra khỏi phòng bệnh, ngay lập tức bị y tá trực ban ngăn lại muốn anh ta kí vào một phần tư liệu. Cũng do vậy mà kéo dài thời gian, nhưng lại khiến anh ta nghe thấy một đoạn đối thoại trơ tráo như thế này!
“Làm người sao có thể không biết xấu hổ đến mức này chứ!”
“Đây chính là thấy bác sĩ Lương dễ mềm lòng nên cố ý bắt nạt mà!”
Lương Tiểu Ý tức đến nỗi cả người run rẩy, nếu như không phải cô dùng hết sức lực để khống chế bản thân. Có lẽ cho dù là người có giáo dục tốt đến ấy cũng không nhịn được mà chửi tục trước mặt mọi người.
Cả người Tô Lương Mặc toát ra luồng khí lạnh lẽo, trong mắt là một mảnh chết chóc!
Tấm lòng thiện lương của vợ anh là để đám người khốn nạn này lợi dụng sao!
Lục Trầm cực kỳ thô bạo, anh ta vuốt tóc, chửi: “Mẹ! Phải cho lũ khốn nạn này ăn cứt!”
Mà bởi vì cuộc họp báo đang được phát sóng trực tiếp nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoc-tan-vo-yeu-tong-tai-xin-dung-hoi-han/2344128/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.