Chương 716
Cô vừa đứng dậy, chưa đi được hai bước thì quai dép lại bị tuột ra.
Cô vội vàng buộc lại quai dép, nhưng cô càng buộc, quai dép càng tuột. càng tuột cô lại càng vội vã buộc lại, cô càng làm càng vội. Cô ghét tay chân vụng về của mình, dường như ngay cả chiếc quai dép chết tiệt này cũng đang đối đầu với cô!
Trong lòng Lương Tiểu Ý vừa vội vàng vừa giận dữ, cô bốc đồng ném dép qua một bên, nước mắt vốn đang ầng ậc trong mắt cô, bây giờ vì chiếc quai dép này, cô liền òa khóc ngay trên phố đi bộ. Cô nhếch nhác ngồi bệt xuống đất, khóc nức nở.
Những người qua đường đều dừng lại nhìn cô, cô lau nước mắt, chống tay xuống đất đứng dậy, chiếc dép bị hỏng vẫn đang trên tay cô. Cô không buồn quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh, một chân đi dép, một chân trần bước thấp bước cao đi trên phố đi bộ.
Sau khi về đến nhà, Lương Tiểu Ý tự nhốt mình vào trong phòng.
Bóng tối dần dần bao phủ, trái tim cô càng lúc càng nóng như lửa đốt.
Bỗng nhiên một tiếng gõ cửa vang lên, Lương Tiểu Ý căng thẳng nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt: “Ai đấy?”
“Tiểu Ý, là tôi đây” Giọng nói của thím Trương vang lên bên ngoài cánh cửa, Lương Tiểu Ý thở phào một hơi, cũng may không phải anh.
“À, thím Trương, có chuyện gì thế ạ?”
“Tiểu Ý, cũng không còn sớm nữa, cô ra ăn cơm tối đi. Hai cậu chủ đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoc-tan-vo-yeu-tong-tai-xin-dung-hoi-han/2345083/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.