Thẩm Ngung: "?"
Cậu hơi nghi ngờ liệu tai mình có bị ảo giác hay không.
Ngước mắt lên, liền chạm phải ánh nhìn vô cùng trong trẻo của Trình Mặc Phỉ.
...
Là lỗi của cậu.
Trình Mặc Phỉ chỉ đơn thuần cảm thấy không kịp về ký túc nên đi thuê khách sạn ở một đêm thôi. Bạn bè đi du lịch cùng nhau cũng thường ở chung phòng khách sạn, chẳng có gì lạ cả.
Do cậu suy nghĩ quá nhiều.
Nhưng có cơ hội ở chung khách sạn với Trình Mặc Phỉ cũng là một trải nghiệm thú vị, hơn nữa lại còn đi cùng một cặp đôi đồng tính, Thẩm Ngung đương nhiên sẽ không từ chối.
"Được, vậy đi thôi."
Hàn Tuyên và Đàm Phong nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, liếc nhau một cái chứ không nói gì.
Gần đây họ cũng mới nghe một số tin đồn rằng Trình Mặc Phỉ kỳ thị đồng tính, nhưng bây giờ xem ra... hình như cũng không đến mức đó.
Tối nay chơi rất vui.
Chỉ là hai người này đi cùng nhau hơi quá thân thiết... không biết quan hệ thực sự là gì, chỉ là tình bạn đơn thuần thôi sao?
Cứ thế, bốn người cùng rời khỏi quán mạt chược, đi đến khách sạn gần nhất.
Đại học Yến Thành không ở xa trung tâm thành phố, hơn nữa vì xung quanh là khu đại học nên mức tiêu dùng không cao, có khá nhiều người thích đến khu vực này thuê phòng, khiến việc kinh doanh khách sạn rất khấm khá.
Đàm Phong hỏi: "Còn phòng nào không ạ?"
Lễ tân kiểm tra một lúc rồi trả lời: "Còn hai phòng giường đôi tiêu chuẩn, hai phòng đơn giá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-anh-em-cau-thom-qua/2715352/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.