Tín hiệu tinh thần của ký sinh trùng bị cắt đứt, Moloer sững sờ đờ người tại chỗ, bị trưởng lão người cá bên cạnh gọi một lúc mới hoàn hồn.
"Mục Diệp... hình như hắn... chính là Keto..." Hắn ta tóm lấy choàng của trưởng lão người cá bên cạnh, trong đôi mắt xanh dần lan tơ máu: "Chúng ta không huấn luyện hắn nói như thế... đó chính là Keto! Vì sao lại như vậy... hắn ngay trước mắt ta, thế mà ta lại thả hắn đi, đưa đến trước mặt Celuecus... sao lại xảy ra chuyện thế này?"
"Bộp" một tiếng, một cái tát nhanh chóng hằn lên mặt hậu duệ Vương tộc sắp sụp đổ trước mặt, Mục Diệp nói: "Ngươi bình tĩnh chút, bệ hạ. Chúng ta đều không dự liệu được sự xuất hiện trùng hợp này, Keto chơi chúng ta một vố rồi... nhưng không sao, chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra Celuecus đã quên hắn rồi sao?"
"Đúng... đúng." Moloer gật đầu, buông áo choàng của hắn ta ra, hơi lơ đễnh cười khẽ: "Tuy không phải bút tích của chúng ta, nhưng đây quả là chuyện tốt to lớn. Chúng ta phải nhanh chóng đưa hắn về."
—
Trong ngục giam đáy biển tối tăm.
"Nói! Ám sát bệ hạ là do tộc Siren sai khiến đúng không?"
Dao xương sắc bén đâm vào kẽ vảy cá, đau đớn dữ dội khiến Keto cuộn tròn đuôi cá, anh cắn răng đáp: "Không phải tộc Siren... ta có thể nói ra người sai khiến phía sau là ai, nhưng ta chỉ nói với bệ hạ, bảo hắn đến gặp ta."
"Ngươi nằm mơ, còn muốn mưu hại Tinh vương của chúng ta sao?" Người dùng hình lạnh lùng nói, cạy một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-ca-medusa/41161/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.