Hàn Đông hơi sửng sốt, nói:
- Anh ta hỏi để làm gì.
Hàn Chính nói:
- Cậu ấy qua đó chắc lo lắng cho Phó bí thư, con cũng không cần lo lắng, cậu ta biết thân phận của con, nhiều nhất cũng làm khó con tí xíu thôi, cũng không dám làm gì con đâu.
Hàn Đông cười:
- Con thì không sao. Chúng con cách nhau xa thế, dự đoán cũng không có gì chào hỏi nhau.
Hàn Chính lên tiếng:
- Vậy thì không chắc, hiện giờ con làm rất tốt, lúc ba họp ở Yến Kinh, thanh tra trưởng Nam cũng tuyên dương con, nói con có đầu óc chính trị, rất có ý thức cách mạng.
- Vậy sao, thế con cảm thấy vinh dự quá.
Hàn Đông cười nói, hắn nói là sự thật, thanh tra trưởng Nam là một bậc vĩ nhân, được người lớn tuổi như ông ta biểu dương, thật sự là một niềm vinh dự quá lớn.
Hàn Chính cho biết:
- Ừ, lão thái gia cũng rất vui mừng. Kỳ vọng vào con rất lớn, nên con đừng có mà không biết điều nhé.
Hàn Đông cười hì hì:
- Yên tâm. Con sẽ là một người rất biết điều mà.
Hàn Chính lại tiếp:
- Hiện giờ lão thái gia đang suy nghĩ vấn đề hôn sự của con, bản thân con mà tự lo liệu lấy.
Đột nhiên Hàn Đông gấp lên,
- Ba, ba biết tình hình của con mà, con muốn tự mình làm chủ.
Hàn Chính thở dài một tiếng, nói:
- Cái này con nói với ba cũng vô ích, hơn nữa, ba phải thông qua suy xét, con là thành viên của họ Hàn, nên phục tùng đại cục, ba nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-cam-quyen/1507085/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.