- Chủ tịch thành phố Hàn, buổi tối anh có rảnh không, tôi mời anh dùng cơm, thuận tiện chúng ta bàn một chút về chuyện công việc.
Phí Nguyệt Phi tươi cười, nói.
- Chủ tịch thành phố Hàn, anh phải nể mặt tôi lần này nhé.
Phí Nguyệt Phi hơn 40 tuổi, do quanh năm ngồi làm việc văn phòng nên thân hình có chút đẫy đà, nhưng cũng được coi là cô biết giữ dáng, da dẻ trắng nõn, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, cũng là một người đẹp trung niên thùy mị thướt tha.
Hàn Đông không rõ Phí Nguyệt Phi vì mục đích gì mà muốn mời mình dùng cơm, nhưng hắn suy nghĩ một lúc, bây giờ đúng là thời điểm quan trọng để hắn chỉnh hợp lực lượng các phe ở Ủy ban nhân dân thành phố, trước lời mời của Phí Nguyệt Phi thì nên đồng ý sẽ tốt cho hắn, như vậy cũng có thể phát ra tín hiệu với nhóm thế lực mà Hề Hiểu Kiến để lại, giúp cho công việc về sau của hắn được tốt hơn. Dù sao sự chênh lệch tuổi tác giữa hắn và người phụ nữ này lớn như thế, chắc cũng không thể xảy ra tin thị phi gì đâu.
- Buổi tối tôi cũng không có sắp xếp gì, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.
Hàn Đông mỉm cười, trả lời.
Phí Nguyệt Phi vừa nghe xong, trên mặt lập tức cười tươi vui mừng, nói:
- Hay quá, Chủ tịch thành phố Hàn thích đến đâu ăn cơm?
Hàn Đông nghe cô ta nói vậy lại càng yên tâm, cười nói:
- Vậy ta đến Thanh Vân Sơn Trang đi, tôi bảo Tự Miễn gọi điện thoại.
Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-cam-quyen/1507588/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.