Thẩm Thanh Thu nghe xong nhịn không được nhíu mày, trong mắt vừa kinh ngạc lại có chút ngưng trọng, sau một lúc lâu nàng mới mở miệng nói: "Ý của em là Thẩm Thập Nhất biết nội dung phó bản, hắn nói cho em vì mục đích gì?"
Tiêu Mộ Vũ khẽ lắc đầu: "Em không biết, nhưng dựa theo cách hắn nói, hắn làm như vậy là vì muốn em tín nhiệm hắn, xem như đưa trước một phần lễ vật, để em minh bạch hợp tác cùng hắn sẽ có lợi. Nhưng câu chuyện của hắn không đủ sức thuyết phục em, mà thái độ ôn hoà lễ phép kia càng khiến em cảm thấy mục đích của hắn không đơn giản." Một đoạn lời nói giả thần giả quỷ, người chơi vì cái gì đến Thiên Võng, dân bản xứ lại có ý nghĩa gì?
"Nếu Thẩm Thập Nhất nói thật, như vậy Thiên Võng phức tạp hơn chúng ta nghĩ rất nhiều. Người chơi ở chỗ này chẳng khác nào sống trong luyện ngục, không ngừng bị lặp lại tra tấn, mà dân bản xứ cũng đồng dạng như thế. Người dân Thiên Võng là chân thật tồn tại, hay chỉ là giả thuyết như NPC trong phó bản, hoặc là, dân bản xứ cùng NPC đều là người thật, họ cũng không khác gì người chơi." Thẩm Thanh Thu từng câu từng chữ nói ra, nói đến mặt sau thanh âm của nàng trầm thấp xuống, làm Tiêu Mộ Vũ sống lưng phát lạnh.
Trên thực tế ngay từ đầu tiến Thiên Võng, ở trong mắt nàng trừ bỏ người chơi, mặt khác nàng đều cảm thấy là giả, nhưng tựa hồ nàng đã xem nhẹ một sự kiện, người chơi thất bại trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-choi-moi-vao-cho/2684121/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.